Câu chuyện “ngược biên” công tác của một gia đình trẻ
Thực hiện chính quyền địa phương 2 cấp, tình trạng thiếu cán bộ miền núi và dôi dư cán bộ sau sáp nhập ở miền xuôi đã trở thành “bài toán” nan giải với nhiều địa phương. Giữa những khó khăn ấy, câu chuyện “ngược biên” của gia đình anh Phạm Văn Tưởng và chị Trần Thị Hiền, cán bộ xã biên giới Mường Mìn thể hiện sự dấn thân của một gia đình trẻ.
Vợ chồng anh Tưởng, chị Hiền. Ảnh: Đình Giang
Anh Tưởng sinh năm 1987, chị Hiền sinh năm 1990, quê ở xã Hoằng Tiến, huyện Hoằng Hóa cũ. Trước khi lên xã biên giới công tác, gia đình có nhà cửa, công việc ổn định, con cái học hành ở một xã miền xuôi nhộn nhịp. Thế nhưng, sau sáp nhập xã, bài toán dôi dư cán bộ buộc họ đứng trước những lựa chọn khó khăn. Ngày 1/7/2025, anh Tưởng nhận quyết định giữ chức Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ xã Mường Mìn. Chỉ một tháng sau, chị Hiền, dù đang trong diện con nhỏ dưới 36 tháng tuổi, chưa phải điều động nhưng vẫn tự nguyện làm đơn xin chuyển lên công tác cùng chồng. “Cả nhà đi thì khó cũng thành dễ!”, chị Hiền nói. Quyết định ấy vừa liều lĩnh, vừa dũng cảm, nhưng trên hết là sự lựa chọn của tình yêu và trách nhiệm. Yêu gia đình và trách nhiệm với công việc mình đã chọn.
Ở xã vùng biên, nhiệm vụ mới của anh Phạm Văn Tưởng là tập hợp khối đại đoàn kết toàn dân, nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của bà con đồng bào các dân tộc nơi đây. Cùng cấp ủy, chính quyền vận động bà con chấp hành chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước; tham gia các phong trào thi đua ở cơ sở. Là xã biên giới, công việc của anh còn gắn việc củng cố hệ thống chính trị ở các bản làng với giữ gìn an ninh biên giới, tạo sự đồng thuận xã hội.
Trong khi đó, chị Trần Thị Hiền phụ trách mảng địa chính, một lĩnh vực với nhiều thủ tục, giấy tờ, gắn trực tiếp quyền lợi của người dân. Chị có nhiệm vụ tiếp nhận, hướng dẫn, giải quyết hồ sơ đất đai, đo đạc, quy hoạch, đồng thời cùng tập thể xã quản lý trật tự xây dựng, bảo vệ môi trường. Với đặc thù của xã vùng biên, nơi trình độ dân trí còn hạn chế, chị Hiền tâm niệm phải kiên nhẫn “cầm tay chỉ việc”, vừa giải thích, vừa hướng dẫn để hồ sơ được hoàn tất đúng quy định, tránh tình trạng khiếu kiện phát sinh.
Những ngày đầu nhận công tác, gia đình anh Tưởng, chị Hiền được xã bố trí ở tạm trong phòng bệnh xá cũ. Tuy nhiên, để tiện cho sinh hoạt của 4 thành viên gia đình, anh chị đã thuê một căn nhà của bà con trong bản. Con nhỏ, hai vợ chồng lại thuê thêm người trông trẻ để yên tâm công tác. Bao khó khăn ập đến như vậy, nhưng chị Hiền vẫn lạc quan: “Quan trọng là cả nhà được ở cùng nhau!”. Dù khó khăn, nhưng sau những tháng ngày đầu tiên công tác ở một miền quê mới, đến nay anh chị đã dần hòa nhập với cuộc sống, công việc nơi đây.
Chủ tịch UBND xã Ngân Văn Hanh, cho biết: Mường Mìn là xã biên giới không thuộc diện sáp nhập, song vẫn phải loay hoay với bài toán nhân lực và cơ sở vật chất khi thực hiện chính quyền địa phương 2 cấp. Phòng làm việc chật chội, có nơi ba, bốn cán bộ ngồi chung. Trang thiết bị thiếu thốn, công nghệ thông tin chưa đáp ứng yêu cầu. Đặc biệt, khi vận hành chính quyền mới, xã chỉ có 31/59 cán bộ, công chức. Sau khi báo cáo tình hình với UBND tỉnh, xã đã được bổ sung thêm 8 cán bộ từ miền xuôi tăng cường lên công tác. “Trong điều kiện xã còn thiếu thốn đủ bề, sự có mặt của những cán bộ từ miền xuôi như vợ chồng anh Tưởng, chị Hiền đã tạo thêm luồng sinh khí mới, góp phần giải quyết các thủ tục hành chính cho bà con nhanh chóng, không bị tồn đọng hồ sơ. Họ không ngại khó, nhanh chóng hòa nhập, tận tâm với công việc, được bà con tin tưởng. Đây là tấm gương tiêu biểu cho tinh thần trách nhiệm và sự gắn bó lâu dài với vùng biên giới”.
Trước lúc rời Mường Mìn, chia tay vợ chồng anh Tưởng, chị Hiền, tôi vẫn nhớ như in lời họ gửi gắm: “Gian khó là phép thử, niềm tin là sức mạnh. Khi có tình yêu và trách nhiệm đồng hành, mọi lựa chọn dẫu khó khăn vẫn mở ra con đường mới!”.
Đình Giang
Bình luận
Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu